Chủ đề: http://vietnambiz.vn/tags/tran-ngoc-bich-16349.tag
Tôi lấy chồng khi mới ra trường, cả chồng và tôi khi đấy còn rất trẻ, chưa với việc khiến cũng như định hướng về tương lai. Tôi lại có thai. Trong lúc ngừng thi côngĐây, gia đình nhà tôi gặp trục trệu về kinh tế, nhưng tôi không viện trợ được gì cho bố mẹ.
Lập gia đình lúc vừa rời ghế nhà trường, có con ngay sau ngừng thi côngĐây và đã từng trải qua sóng gió. Ngọc Bích đã vượt qua thời kỳ cạnh tranh, gìn giữ hạnh phúc của mình bằng chính sự phấn đấu trong công tác, gây dựng một sự nghiệp riêng.
Suốt thời gian có thai 2 vợ chồng tôi phổ thông chuyện không với tiếng nói chung, kinh tế lại phụ thuộc. Sinh con xong tôi lại càng mệt mỏi vì lần đầu khiến cho mẹ, nuôi con trẻ nặng nhọc.
Khoảng thời gian chậm tiến độ chồng bắt đầu đi khiến cho, tôi ở nhà nuôi trẻ em. Con khóc quấy, lười ăn, đau ốm. Chồng tôi lúc chậm triển khai còn trẻ, vừa đi khiến cho nên bận bịu nhiều việc, ko giúp vợ được nhiều. Vợ chồng bởi vậy hay cáu gắt mang nhau. Tôi đã với lúc rơi vào cảnh mất niềm tin vào tình ái, hoang sở hữu...
khi cạnh tranh, con gái nhỏ là chỗ dựa tinh thần độc nhất của Bích.
bắt đầu từ lúc nào bạn nhìn thấy mình cần thay đổi?
Mọi thứ phải lên đến cực điểm của nó, khoảng cách giữa 2 vợ chồng lúc chậm tiến độ cứ càng ngày càng xa dần nhưng tôi vẫn còn yêu chồng, thương con...
Trong lúc bế tắc nhất đó, 1 điều tôi luôn tâm niệm: "cách thức đánh tháo duy nhất là phải bằng mọi phương pháp với được sự độc lập, kiếm cho mình một việc làm. Bất kể khó nhọc nặng nhọc thế nào, chỉ cần với tiền để nuôi con". Tôi đã sẵn sàng đón chờ tình huống xấu nhất trong hôn nhân.
sắm được một công tác phải chăng khi chưa có thương hiệu gì, lại trẻ thơ kiên cố ko phải dễ dàng?
khi Đài Truyền hình Thanh Hóa tuyển nhân sự, tôi chớp lấy thời cơ nộp đơn thi tuyển. Biên tập và dẫn chương trình truyền hình là 1 công việc không phải thuận tiện, bởi vậy tôi đã phải phấn đấu học hành tập dượt đa số. Hơn 150 giấy má mà chỉ tuyển dụng vài người nên sự khó khăn rất to.
Để chuẩn bị cho kỳ thi và để nâng cao thêm sự cạnh tranh của chính bản thân mình, tôi đã ôm con giữa mùa hè nóng nực ra Hà Nội đi học một khóa học về nghề nghiệp mà tôi đang định thi.
Trời hot hầm hập, vừa đi học về tới nhà, mồ hôi mồ kê nhễ nhại là tôi vội vàng cho con ăn uống, tắm rửa, mà con bé nhà tôi lười ăn và khắt khe lắm chứ không dễ như phổ biến đứa trẻ khác. Hàng ngày, khi con ngủ hay chơi ngoan, tôi tự đứng trước gương, tập kể, tập cười, tập nhìn đến tận khuya.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét